Theo quy định tại Điều 66 và Điều 293 Bộ luật tố tụng hình sự năm 2015 thì với tình huống khi người làm chứng đã đưa ra một bản lời khai đầy đủ thông tin, và vì một lý do không thể kiểm soát, họ phải rời khỏi phòng xử án, quy tắc quyết định của chủ tọa phiên tòa sẽ áp dụng. Trong trường hợp này, các lời khai đó sẽ được công bố trước toàn bộ phòng xử án, và phiên tòa sẽ tiếp tục theo đúng quy trình được xác định. Điều này đảm bảo rằng thông tin quan trọng từ người làm chứng vẫn được tích hợp vào quy trình xử lý pháp lý một cách liền mạch, mặc dù họ không thể tiếp tục tham gia trực tiếp trong phiên tòa.
Trong trường hợp lời khai của người làm chứng chứa đựng thông tin quan trọng và ảnh hưởng đến những khía cạnh quan trọng của vụ án, quyết định của Hội đồng xét xử sẽ phản ánh tính cân nhắc và sự chín chắn. Tuỳ thuộc vào tình huống cụ thể, Hội đồng có thể quyết định hoãn phiên tòa để có thời gian thêm để nghiên cứu và xác minh thông tin từ lời khai, tạo ra một quá trình xét xử chi tiết và công bằng hơn. Ngược lại, nếu Hội đồng cho rằng có đủ cơ sở để tiếp tục, phiên tòa sẽ tiếp tục diễn ra, giữ nguyên tốc độ và sự liên tục trong quy trình xét xử. Điều này đảm bảo rằng quyết định của Hội đồng xét xử được đưa ra một cách chặt chẽ và công bằng, phản ánh tinh thần của hệ thống pháp luật.
Trong trường hợp mà người làm chứng tự ý rời khỏi phiên tòa mà không có lý do bất khả kháng hoặc nếu việc vắng mặt của họ có thể tạo ra ảnh hưởng đáng kể đến quá trình xét xử, Hội đồng xét xử có quyền thực hiện các biện pháp để giải quyết tình huống này. Một trong những biện pháp mà Hội đồng có thể sử dụng là yêu cầu người làm chứng trở lại phiên tòa để dẫn giải và giải quyết mọi vấn đề xung quanh việc họ rời khỏi phòng xử án.
Quyết định này không chỉ đảm bảo tính liên tục của quy trình xét xử mà còn thể hiện sự quan trọng của sự tham gia tích cực từ tất cả các bên liên quan trong quá trình tìm kiếm sự công bằng. Việc yêu cầu dẫn giải cũng tạo cơ hội để hiểu rõ hơn về tình huống và giúp Hội đồng xét xử đưa ra quyết định dựa trên thông tin đầy đủ và chính xác nhất.
Theo quy định tại Điều 23 Pháp lệnh Xử phạt vi phạm hành chính đối với hành vi cản trở hoạt động tố tụng 2022 thì các hành vi vi phạm sau đây sẽ bị xử phạt một khoản tiền từ 500.000 đồng đến 1.000.000 đồng, nhằm duy trì trật tự và tính chính trị trong quá trình xử lý vụ án:
- Không chấp hành việc kiểm tra an ninh của lực lượng có trách nhiệm bảo vệ phiên tòa: Khi bất kỳ bên nào tham gia phiên tòa không tuân thủ quy trình kiểm tra an ninh do lực lượng đảm bảo an ninh thi hành, họ sẽ bị áp đặt một khoản phạt tài chính có thể nằm trong khoảng từ 500.000 đồng đến 1.000.000 đồng. Điều này nhằm bảo vệ tính an toàn và trật tự trong quá trình diễn ra phiên tòa và là biện pháp quan trọng để đảm bảo rằng mọi bên tham gia tuân thủ nghiêm túc quy trình an ninh.
- Hỏi, trình bày ý kiến khi chưa được chủ tọa phiên tòa đồng ý: Việc đưa ra ý kiến trước khi có sự đồng thuận của chủ tọa phiên tòa có thể dẫn đến sự hiểu lầm và làm mất đi sự chặt chẽ trong quy trình xét xử. Do đó, nếu một bên có hành vi này, họ có thể phải đối mặt với mức phạt tài chính đã đề ra để duy trì sự kiểm soát và tính công bằng của quá trình xét xử.
- Gây rối tại phòng xử án: Mọi hành vi gây rối tại phòng xử án sẽ làm suy giảm đáng kể hiệu suất của quá trình xét xử. Việc này có thể bao gồm những hành động đánh đập, la hét hoặc tạo ra sự rối loạn không cần thiết. Phạt tài chính từ 500.000 đồng đến 1.000.000 đồng là một biện pháp để ngăn chặn hành vi này và duy trì tinh thần làm việc chín chắn.
- Không chấp hành sự điều khiển của chủ tọa phiên tòa mặc dù đã được nhắc nhở: Khi một bên không tuân thủ sự điều khiển của chủ tọa phiên tòa, đặc biệt là sau khi đã nhận cảnh báo, mức phạt tài chính sẽ được áp đặt để bảo vệ sự uy tín và tầm quan trọng của vai trò chủ tọa trong việc duy trì quy trình xét xử.
- Có thái độ không tôn trọng Hội đồng xét xử: Mọi hành động hoặc ngôn từ thể hiện thái độ không tôn trọng đối với Hội đồng xét xử sẽ làm giảm chất lượng của quá trình xét xử. Phạt tài chính trong khoảng từ 500.000 đồng đến 1.000.000 đồng là biện pháp quan trọng để duy trì tôn trọng và tính chuyên nghiệp của Hội đồng xét xử.
Những biện pháp trên không chỉ nhằm áp đặt sự kỷ luật mà còn nhấn mạnh tầm quan trọng của sự tôn trọng và tuân thủ quy tắc trong quá trình tư pháp. Điều này giúp đảm bảo môi trường tốt nhất cho tất cả các bên liên quan tham gia vào quá trình xét xử một cách công bằng và chặt chẽ. Trong tình huống mà người làm chứng tự ý rời khỏi phiên toàn mà không có lý do hợp lý, hành vi này sẽ được coi là không tôn trọng Hội đồng xét xử. Việc này không chỉ là vi phạm quy tắc quy trình pháp lý mà còn là một thái độ thiếu trách nhiệm và tôn trọng đối với quy trình xét xử.
Trước hết, đây là một hành động đe dọa tính liên tục của quá trình tư pháp và ảnh hưởng đến quyết định cuối cùng của Hội đồng. Điều này có thể tạo ra một bối cảnh không chắc chắn và làm suy giảm uy tín của quá trình xét xử. Để đối phó với hành vi không tôn trọng này, người làm chứng có thể phải đối mặt với hình phạt vi phạm hành chính từ 500.000 đồng đến 1.000.000 đồng. Việc áp đặt mức phạt này không chỉ là biện pháp trừng phạt mà còn là cách để thể hiện tầm quan trọng của sự tôn trọng và tuân thủ quy trình trong quá trình xét xử. Nói chung, việc giữ cho tất cả các bên liên quan tuân thủ quy tắc và có thái độ tôn trọng trong quá trình tư pháp không chỉ làm cho quy trình trở nên chặt chẽ và công bằng hơn mà còn làm tăng cường uy tín và hiệu suất của hệ thống pháp luật.
Điều 382 Bộ luật Hình sự năm 2015, sửa đổi bổ sung năm 2017 thì bất kỳ người làm chứng, người giám định, người định giá tài sản, người phiên dịch, người dịch thuật hoặc người bào chữa nào, nếu kết luận, dịch, hoặc khai gian dối, cung cấp những tài liệu mà họ biết rõ là không chính xác, sự thật, sẽ phải đối mặt với hình phạt nghiêm trọng. Chính xác hơn, nếu họ bị buộc tội về việc này, họ có thể bị xử phạt cảnh cáo, hoặc đối mặt với mức phạt cải tạo không giam giữ, kéo dài đến 01 năm. Ngược lại, họ cũng có thể phải chịu trách nhiệm pháp lý với án phạt tù, trong khoảng từ 03 tháng đến 01 năm.
Quy định này không chỉ nhấn mạnh tính chính xác và trung thực trong mọi khía cạnh của quá trình xét xử mà còn thể hiện sự nghiêm túc của hệ thống pháp luật đối với những hành động làm ảnh hưởng đến công bằng và minh bạch. Điều này làm tăng cường lòng tin và hiệu quả của quá trình pháp lý, đồng thời giữ cho mọi người tham gia tuân thủ nghiêm túc quy tắc và nguyên tắc đạo đức. Trong trường hợp người làm chứng tỏ ra hành vi khai báo gian dối, hậu quả pháp lý sẽ được áp đặt với mức độ nghiêm trọng để bảo vệ tính công bằng và đảm bảo sự minh bạch trong quá trình pháp luật.
Nếu hành vi này được xác định đã xảy ra tội phạm từ 02 lần trở lên, người làm chứng có thể đối mặt với án tù lên đến 07 năm, là mức hình phạt cao nhất. Hành vi này không chỉ ảnh hưởng đến quyền lợi cá nhân mà còn tạo ra nguy cơ kết oan người vô tội hoặc bỏ lọt tội phạm. Ngoài hình phạt tù, người phạm tội còn phải đối diện với các biện pháp phụ trách nhiệm như cấm đảm nhiệm chức vụ, cấm hành nghề, hoặc làm công việc nhất định trong khoảng thời gian từ 01 năm đến 05 năm. Những biện pháp này không chỉ là hình phạt cá nhân mà còn nhấn mạnh tầm quan trọng của sự trung thực và đạo đức trong việc cung cấp thông tin cho quá trình xét xử. Điều này góp phần vào việc tăng cường uy tín và hiệu suất của hệ thống pháp luật trong xã hội.
Còn khúc mắc, liên hệ 1900.868644 hoặc gửi email tới: [email protected] để được hỗ trợ. Xin cảm ơn.
Link nội dung: https://luathoanhut.vn/xu-ly-khi-nguoi-lam-chung-tu-y-roi-khoi-phien-toa-khi-dang-xet-xu-1-a22028.html