Theo quy định tại Điều 17 Luật Giáo dục năm 2019 thì đầu tư vào lĩnh vực giáo dục không chỉ là một cơ hội phát triển mà còn là nền tảng quan trọng để xây dựng tương lai. Hoạt động đầu tư trong giáo dục không chỉ thuộc ngành kinh doanh có điều kiện, mà còn được ưu đãi và hỗ trợ theo quy định của pháp luật, tạo điều kiện thuận lợi cho sự phát triển toàn diện.
Chính phủ không chỉ ưu tiên đầu tư mà còn tích cực thu hút các nguồn đầu tư khác nhau vào lĩnh vực giáo dục. Sự ưu tiên này được thể hiện qua việc đầu tư vào việc phổ cập giáo dục, phát triển giáo dục ở những khu vực đặc biệt khó khăn như miền núi, hải đảo, vùng đồng bào dân tộc thiểu số, và các khu vực có điều kiện kinh tế - xã hội đặc biệt khó khăn, thậm chí là địa bàn có khu công nghiệp.
Chính phủ còn đặc biệt khuyến khích và bảo hộ các quyền, lợi ích hợp pháp của tổ chức và cá nhân trong nước, cũng như người Việt Nam định cư ở nước ngoài, và tổ chức, cá nhân nước ngoài đầu tư trong lĩnh vực giáo dục. Điều này làm nổi bật cam kết của đất nước trong việc xây dựng một hệ thống giáo dục đa dạng và phát triển, góp phần vào sự nâng cao chất lượng cuộc sống và cơ hội cho tất cả cộng đồng.
Cũng tại Điều 17 Luật Giáo dục năm 2019 thì ngân sách nhà nước đóng vai trò quan trọng và chi phối trong tổng nguồn lực được huy động để đầu tư vào lĩnh vực giáo dục, đánh dấu sự quyết tâm của chính phủ trong việc thúc đẩy sự phát triển toàn diện của hệ thống giáo dục. Đây không chỉ là một yếu tố chủ đạo mà còn là đòn bẩy quyết định, tạo ra cơ hội và thách thức để định hình tương lai của nền giáo dục. Chính việc nhà nước giữ vai trò chủ đạo trong nguồn lực đầu tư này không chỉ là để duy trì mà còn để mở rộng quy mô và chất lượng của hệ thống giáo dục. Sự đầu tư thông qua ngân sách nhà nước không chỉ tập trung vào việc cung cấp nguồn lực tài chính mà còn hướng đến việc phân bổ một cách hiệu quả và công bằng, nhằm đảm bảo rằng mọi học sinh và sinh viên đều có cơ hội bình đẳng để tiếp cận và học tập.
Chính phương thức quản lý và phân phối ngân sách nhà nước trong giáo dục còn là một đòn bẩy quan trọng để định hình hướng đi của hệ thống giáo dục. Việc này không chỉ liên quan đến việc đáp ứng nhu cầu ngày càng đa dạng của xã hội mà còn thúc đẩy năng lực sáng tạo, nghiên cứu và phát triển trong lĩnh vực giáo dục. Tóm lại, ngân sách nhà nước không chỉ giữ vai trò chủ đạo mà còn là công cụ quyết định quan trọng, hỗ trợ cho sự đổi mới và nâng cao chất lượng của giáo dục, đồng thời thúc đẩy sự phát triển toàn diện trong ngành.
Ngoài nguồn tài chính từ ngân sách nhà nước, hệ thống tài chính cho giáo dục còn được bổ sung bởi các nguồn tài chính đa dạng:
- Nguyên tắc đầu tư hợp pháp: Nguyên tắc quan trọng đầu tiên là sự đầu tư hợp pháp từ tổ chức và cá nhân, không kể nguồn gốc trong nước hay nước ngoài. Sự đồng lòng trong việc chấp nhận và hỗ trợ nguồn vốn này không chỉ thể hiện cam kết đối với việc nâng cao chất lượng giáo dục mà còn là bước đi tích cực hướng tới một tương lai giáo dục phồn thịnh và đa chiều.
- Dịch vụ và sản xuất: Sự đa dạng hóa nguồn thu là một xu hướng quan trọng, nổi bật trong việc tạo ra nguồn lực tài chính cho giáo dục. Thu nhập từ dịch vụ giáo dục, đào tạo, khoa học và công nghệ, cùng với các hoạt động hỗ trợ cơ sở giáo dục và thu nhập từ sản xuất, kinh doanh, cũng như lãi tiền gửi ngân hàng, mang lại một diện mạo mới cho hệ thống tài chính giáo dục với sự linh hoạt và sự đa dạng.
- Hỗ trợ chính sách của Nhà nước: Một thành phần không thể phớt lờ nhất trong cấu trúc tài chính cho giáo dục chính là kinh phí đặt hàng và giao nhiệm vụ của Nhà nước. Đây không chỉ là một hành động quản lý tài chính, mà còn là một tín hiệu mạnh mẽ về cam kết không ngừng của chính phủ đối với việc hỗ trợ tài chính theo đúng các mục tiêu và chiến lược quốc gia. Nhà nước không chỉ đơn thuần giao nhiệm vụ và đặt hàng, mà còn chịu trách nhiệm lớn trong việc đảm bảo rằng mọi khoản kinh phí được phân bổ đều và kịp thời để đáp ứng mục tiêu đầy thách thức của hệ thống giáo dục. Điều này thể hiện sự nhạy bén đối với những thách thức đặt ra và sự chủ động trong việc xây dựng một môi trường giáo dục thịnh vượng và bền vững.
Cam kết của chính phủ không chỉ là về khía cạnh tài chính mà còn là về việc tạo ra một cộng đồng giáo dục động lực, sáng tạo và đồng thuận. Khi Nhà nước giao nhiệm vụ và đặt hàng, đang đẩy mạnh sự đổi mới trong quản lý giáo dục và tạo ra sự linh hoạt cần thiết để thích ứng với những thách thức ngày càng phức tạp của hệ thống giáo dục hiện đại. Từ kinh phí đặt hàng, Nhà nước thể hiện sự nhận thức vững về tầm quốc gia của giáo dục và đóng góp quan trọng vào việc xây dựng nền giáo dục mạnh mẽ, là động lực chính cho sự phát triển bền vững và thịnh vượng toàn diện.
- Nguồn vốn vay: Nguồn vốn vay đóng vai trò quan trọng trong việc bổ sung tài chính cho giáo dục, tạo ra một cơ hội mở rộng và cập nhật cơ sở vật chất giáo dục. Việc sử dụng nguồn vốn vay không chỉ là một chiến lược tài chính mà còn là một động lực quan trọng để đảm bảo rằng hệ thống giáo dục luôn tiên phong trong việc đáp ứng những thách thức và cơ hội ngày càng đa dạng.
- Hợp tác và hỗ trợ quốc tế: Ngoài ra, trong bối cảnh ngày càng toàn cầu hóa, nguồn tài trợ, viện trợ và quà tặng từ các tổ chức, cá nhân trong và ngoài nước đóng vai trò quan trọng trong việc thúc đẩy sự hợp tác quốc tế và phát triển toàn diện của giáo dục. Điều này không chỉ là nguồn lực tài chính mà còn tạo ra một cầu nối vững chắc giữa hệ thống giáo dục nội địa và cộng đồng quốc tế, hỗ trợ sự chia sẻ kiến thức, kinh nghiệm và giá trị toàn cầu.
Theo quy định tại Điều 96 Luật Giáo dục năm 2019 thì ngân sách nhà nước đầu tư cho giáo dục bao gồm:
- Ưu tiên đỉnh cao của nhà nước trong bố trí ngân sách giáo dục: Một cam kết mạnh mẽ của Nhà nước là việc đặt ưu tiên hàng đầu trong việc bố trí ngân sách giáo dục. Điều này được thể hiện thông qua việc đảm bảo rằng tối thiểu 20% tổng chi ngân sách nhà nước được dành cho giáo dục và đào tạo. Đây không chỉ là một cam kết về nguồn lực, mà còn là bước quyết liệt để định hình một nền giáo dục vững mạnh, góp phần vào sự phát triển toàn diện của đất nước.
- Phân bổ ngân sách nhà nước theo nguyên tắc công bằng và dân chủ: Ngân sách nhà nước được phân bổ theo nguyên tắc công bằng và dân chủ, căn cứ vào quy mô giáo dục và điều kiện phát triển kinh tế - xã hội của từng vùng. Cam kết này không chỉ đặt ra mục tiêu về việc bảo đảm ngân sách để thực hiện phổ cập giáo dục, mà còn hướng tới việc phát triển giáo dục đặc biệt tại vùng dân tộc thiểu số và các khu vực có điều kiện kinh tế - xã hội đặc biệt khó khăn. Điều này thể hiện sự nhạy bén và linh hoạt trong việc xử lý đa dạng của hệ thống giáo dục.
Nhà nước không chỉ giao trách nhiệm về ngân sách mà còn cam kết bảo đảm kinh phí đầy đủ và kịp thời để thực hiện mục tiêu phổ cập giáo dục, đồng thời đảm bảo tính đồng đều và phù hợp với tiến độ của năm học. Sự nhất quán và kiên định trong việc thực hiện nguồn lực tài chính không chỉ giúp duy trì mà còn thúc đẩy sự phát triển ổn định của hệ thống giáo dục.
- Trách nhiệm hiệu quả trong quản lý ngân sách giáo dục: Các cơ quan quản lý giáo dục và cơ sở giáo dục đảm nhận trách nhiệm không chỉ trong việc quản lý và sử dụng hiệu quả ngân sách giáo dục mà còn trong việc quản lý các nguồn thu khác theo quy định của pháp luật. Điều này không chỉ là một trách nhiệm pháp lý mà còn thể hiện cam kết chung của hệ thống giáo dục đối với sự minh bạch, tính minh bạch và sự đổi mới trong quản lý tài chính.
Còn khúc mắc, liên hệ 1900.868644 hoặc gửi email tới: [email protected] để được hỗ trợ. Xin cảm ơn.
Link nội dung: https://luathoanhut.vn/nguon-tai-chinh-chu-dao-trong-tong-nguon-luc-dau-tu-cho-giao-duc-1-a22312.html