1. Con nuôi có quốc tịch mới thì có mặc nhiên chấm dứt việc nuôi con nuôi
Về các trường hợp chấm dứt việc nuôi con nuôi thì có quy định cụ thể tại Điều 25 của Luật Nuôi con nuôi 2010 thì có quy định cụ thể về căn cứ chấm dứt việc nuôi con nuôi.
Việc nuôi con nuôi có thể bị chấm dứt nếu thuộc vào một trong các trường hợp sau đây:
- Con nuôi đã thành niên và cha mẹ nuôi tự nguyện chấm dứt việc nuôi con nuôi: Khi con nuôi đạt đến độ tuổi thành niên và cha mẹ nuôi không muốn tiếp tục việc nuôi, họ có quyền tự nguyện chấm dứt mối quan hệ nuôi dưỡng. Trong trường hợp con nuôi đã đạt đến độ tuổi thành niên và cha mẹ nuôi tự nguyện quyết định chấm dứt mối quan hệ nuôi dưỡng, đây là một quyền lợi của họ. Việc này phản ánh quan điểm pháp lý và đạo đức, nhấn mạnh quyền tự do cá nhân và quyết định của mỗi gia đình trong quá trình nuôi dưỡng con cái. Thông thường, khi con nuôi đã trưởng thành, họ có khả năng tự quản lý cuộc sống và quan hệ cá nhân của mình. Việc chấm dứt mối quan hệ nuôi dưỡng cũng giúp tạo ra sự độc lập và tự chủ cho con nuôi trong cuộc sống người lớn.
- Con nuôi bị kết án về một trong các tội cố ý xâm phạm tính mạng, sức khỏe, nhân phẩm, danh dự của cha mẹ nuôi; ngược đãi, hành hạ cha mẹ nuôi hoặc con nuôi có hành vi phá tán tài sản của cha mẹ nuôi: Nếu con nuôi phạm tội và hành vi của anh/chị ảnh hưởng đến tính mạng, sức khỏe, danh dự của cha mẹ nuôi, việc nuôi con nuôi có thể bị chấm dứt theo quy định. Theo đó thì trong trường hợp con nuôi bị kết án về các tội cố ý xâm phạm tính mạng, sức khỏe, nhân phẩm, danh dự của cha mẹ nuôi; ngược đãi, hành hạ cha mẹ nuôi hoặc có hành vi phá tán tài sản của cha mẹ nuôi, luật có quy định rằng mối quan hệ nuôi dưỡng có thể bị chấm dứt. Quy định này thường được thiết lập để bảo vệ tính mạng, sức khỏe và quyền lợi của cha mẹ nuôi trong trường hợp con nuôi có những hành động đe dọa hoặc gây hại đến họ. Việc chấm dứt mối quan hệ nuôi dưỡng trong tình huống này có thể xem xét nhằm đảm bảo an toàn và bảo vệ cho gia đình nuôi. Thông thường, quy trình này sẽ thông qua hệ thống pháp lý để đảm bảo tính công bằng và tuân thủ quy định pháp luật.
- Cha mẹ nuôi bị kết án về một trong các tội cố ý xâm phạm tính mạng, sức khỏe, nhân phẩm, danh dự của con nuôi; ngược đãi, hành hạ con nuôi: Nếu cha mẹ nuôi phạm tội và ảnh hưởng đến tính mạng, sức khỏe, danh dự của con nuôi, quan hệ nuôi dưỡng có thể bị chấm dứt. Theo đó thì nếu cha mẹ nuôi bị kết án về các tội cố ý xâm phạm tính mạng, sức khỏe, nhân phẩm, danh dự của con nuôi; ngược đãi, hành hạ con nuôi, quy định pháp luật thường cho phép chấm dứt mối quan hệ nuôi dưỡng. Điều này nhằm bảo vệ quyền lợi và an toàn của con nuôi, đặt ra nguyên tắc rằng môi trường nuôi dưỡng phải là nơi an toàn và tích cực cho phát triển của người con nuôi. Quy trình chấm dứt này thường cần tuân thủ các quy định pháp luật và thường được thực hiện thông qua hệ thống tư pháp. Các quy định này có thể được xem xét và áp dụng theo cách cụ thể từng quốc gia và khu vực, nhưng mục tiêu chung là đảm bảo an toàn và chăm sóc cho con nuôi.
- Vi phạm quy định tại Điều 13 của Luật nuôi con nuôi 2010: Điều 13 của Luật nuôi con nuôi 2010 có thể chứa các quy định liên quan đến điều kiện và quyền lợi của cả cha mẹ nuôi và con nuôi. Nếu có vi phạm quy định trong Điều 13, có thể làm cơ sở để chấm dứt mối quan hệ nuôi dưỡng. Lưu ý rằng việc chấm dứt quan hệ nuôi dưỡng thường cần phải thông qua quy trình pháp lý và được xác nhận bởi cơ quan chức năng. Thông tin chi tiết và cụ thể nên được tìm hiểu từ văn bản pháp luật hiện hành và tư vấn pháp lý chính thức. Theo đó thì một số quy định tại Điều 13 bao gồm như là giả mạo giấy tờ để giải quyết việc nuôi con nuôi, phân biệt đối xử giữa con đẻ và con nuôi, lợi dụng việc nuôi con nuôi để vi phạm pháp luật dân số...
Như vậy, trường hợp con nuôi có quốc tịch mới không thuộc một trong căn cứ trên. Do đó sẽ không mặc nhiên bị chấm dứt việc nuôi con nuôi.
2. Hệ quả của việc chấm dứt nuôi con nuôi
Căn cứ dựa theo quy định tại Điều 27 Luật Nuôi con nuôi 2010 thì có quy định cụ thể về hệ quả của việc chấm dứt nuôi con nuôi.
Quyền, nghĩa vụ giữa cha mẹ nuôi và con nuôi chấm dứt: Ngay từ ngày quyết định chấm dứt nuôi con nuôi của Tòa án có hiệu lực pháp luật, quyền và nghĩa vụ giữa cha mẹ nuôi và con nuôi sẽ chấm dứt.
Giao chăm sóc cho cha mẹ đẻ hoặc tổ chức, cá nhân khác: Nếu con nuôi là người chưa thành niên hoặc đã thành niên mất năng lực hành vi dân sự, không có khả năng lao động, Tòa án có thể quyết định giao cho cha mẹ đẻ hoặc tổ chức, cá nhân khác chăm sóc, nuôi dưỡng, giáo dục vì lợi ích tốt nhất của người đó.
Khôi phục quyền, nghĩa vụ của cha mẹ đẻ: Nếu con nuôi được giao cho cha mẹ đẻ, các quyền, nghĩa vụ của cha mẹ đẻ mà trước đó đã chấm dứt theo quy định tại khoản 4 Điều 24 của Luật nuôi con nuôi 2010 sẽ được khôi phục.
Phân chia tài sản: Nếu con nuôi có tài sản riêng, sẽ được nhận lại tài sản đó. Nếu con nuôi có công lao đóng góp vào khối tài sản chung của cha mẹ nuôi, sẽ được hưởng phần tài sản tương xứng theo thỏa thuận hoặc yêu cầu Tòa án giải quyết nếu không thỏa thuận được.
+ Con nuôi có tài sản riêng: Trong trường hợp này, quy định rằng con nuôi sẽ được nhận lại toàn bộ tài sản của mình. Điều này nhấn mạnh quyền sở hữu và quản lý tài sản cá nhân của con nuôi.
+ Công lao đóng góp vào khối tài sản chung của cha mẹ nuôi: Nếu con nuôi đã có những đóng góp đặc biệt vào khối tài sản chung của cha mẹ nuôi, điều này có thể liên quan đến công lao, đóng góp lao động, hoặc các đóng góp khác có ý nghĩa trong quá trình nuôi dưỡng. Trong trường hợp này, con nuôi được hưởng một phần tài sản tương xứng.
+ Thỏa thuận với cha mẹ nuôi: Nếu có thể, việc phân chia tài sản có thể được thực hiện thông qua thỏa thuận giữa con nuôi và cha mẹ nuôi. Thỏa thuận này có thể xác định cụ thể tỷ lệ hoặc phương pháp phân chia tài sản.
+ Yêu cầu Tòa án giải quyết: Nếu không có thỏa thuận được đạt được giữa con nuôi và cha mẹ nuôi về phân chia tài sản, thì có thể đưa vấn đề này lên Tòa án để quyết định. Tòa án sẽ xem xét các yếu tố liên quan và đưa ra quyết định công bằng về việc phân chia tài sản. Quy định này nhằm đảm bảo rằng quá trình chấm dứt mối quan hệ nuôi dưỡng không chỉ diễn ra một cách công bằng mà còn bảo vệ quyền và lợi ích của cả con nuôi và cha mẹ nuôi trong việc phân chia tài sản.
Quyền lấy lại họ, tên: Con nuôi có quyền lấy lại họ, tên của mình như trước khi được cho làm con nuôi. Điều này thường mang lại sự độc lập và tự chủ trong việc quyết định về danh tính cá nhân.
3. Quy định về những tổ chức, cá nhân có quyền yêu cầu chấm dứt việc nuôi con nuôi
Căn cứ dựa theo quy định tại Điều 26 của Luật Nuôi con nuôi 2010 thì có quy định chi tiết về tổ chức, cá nhân có quyền yêu cầu chấm dứt việc nuôi con nuôi. Cụ thể như sau:
Cha mẹ nuôi: Cả cha và mẹ nuôi đều có quyền yêu cầu chấm dứt việc nuôi con nuôi. Điều này có thể phản ánh quyền tự quyết và tự chủ của họ trong quá trình nuôi dưỡng.
Con nuôi đã thành niên: Khi con nuôi đạt đến độ tuổi thành niên, tức là 18 tuổi, họ có quyền tự quyết về cuộc sống của mình, bao gồm quyết định về mối quan hệ nuôi dưỡng.
Cha mẹ đẻ hoặc người giám hộ của con nuôi: Cha mẹ đẻ hoặc người giám hộ của con nuôi cũng có quyền yêu cầu chấm dứt việc nuôi con nuôi. Điều này có thể xuất phát từ quyền lợi của họ về việc chăm sóc và nuôi dưỡng con cái.
Cơ quan, tổ chức được chấm dứt việc nuôi con nuôi theo quy định pháp luật
- Cơ quan lao động, thương binh và xã hội
- Hội liên hiệp phụ nữ
Những quy định này nhằm đảm bảo rằng quyền và lợi ích của tất cả các bên liên quan được bảo vệ và quyết định chấm dứt việc nuôi con nuôi diễn ra theo quy định pháp luật và với sự bảo đảm công bằng.
mọi thắc mắc quý khách hàng xin vui lòng gửi về số Hotline 1900.868644 hoặc địa chỉ email [email protected] để được giải đáp. Trân trọng!