Không chăm sóc vợ mang thai có phải bạo lực gia đình?

Bạo lực gia đình là một trong những hành vi nghiêm trọng đáng lên án, vi phạm đạo đức, vi phạm pháp luật. Vậy thì trong trường hợp không chăm sóc vợ mang thai có phải bạo lực gia đình? Hãy cùng Luật Hòa Nhựt tìm hiểu với bài viết dưới đây.

1. Chồng bỏ mặc không chăm sóc vợ đang mang thai có phải bạo lực gia đình?

Theo quy định tại Điều 3 Luật Phòng, chống bạo lực gia đình năm 2022 thì hành vi bạo lực gia đình có thể bao gồm những hành động đáng lên án, như:

- Thiếu tình cảm và quan tâm: Hành vi thiếu tình cảm và quan tâm trong gia đình không chỉ giới hạn ở việc bỏ mặc người khác, mà còn liên quan đến sự việc không có kết nối tinh thần và sự quan tâm chân thành giữa các thành viên trong gia đình. Đây là một sự hiểu lầm lớn rằng tình cảm chỉ có thể thể hiện qua từng lời nói hoặc cử chỉ nhỏ nhặt. Thực tế, thiếu tình cảm và quan tâm có thể thể hiện qua việc thiếu sự lắng nghe, không chia sẻ cảm xúc, không tạo ra không gian cho thành viên gia đình để bày tỏ cảm xúc của họ, và thậm chí là việc tỏ ra lạnh lùng hoặc không quan tâm đến tình trạng tinh thần của người khác. Điều này có thể tạo ra một môi trường gia đình đầy căng thẳng và không an toàn về mặt tinh thần.

- Thiếu sự nuôi dưỡng và chăm sóc: Hành vi thiếu sự nuôi dưỡng và chăm sóc trong gia đình bao gồm việc không cung cấp đủ thức ăn, áo quần, và chăm sóc cơ bản cho các thành viên trong gia đình. Điều này có thể làm gia tăng nguy cơ suy dinh dưỡng, cảm giác bất ổn và sự thiếu an toàn về mặt vật lý cho trẻ em, phụ nữ mang thai, phụ nữ đang nuôi con dưới 36 tháng tuổi, người cao tuổi, người khuyết tật, và những người không có khả năng tự chăm sóc. Hậu quả của việc thiếu nuôi dưỡng và chăm sóc có thể kéo dài và gây ra các vấn đề sức khỏe và phát triển nghiêm trọng, đặc biệt đối với trẻ em và những người yếu thế trong gia đình.

- Thiếu giáo dục: Bạo lực gia đình cũng có thể bao gồm việc không đảm bảo cơ hội học hành và phát triển của trẻ em trong gia đình. Thiếu giáo dục không chỉ đơn giản là việc không cho trẻ em đi học, mà còn liên quan đến việc không khuyến khích họ khám phá kiến thức và phát triển tư duy. Nó có thể bao gồm việc không cung cấp sách vở, không đảm bảo môi trường học tập an toàn và thúc đẩy, và không hỗ trợ trong việc xây dựng kỹ năng và sự phát triển cá nhân của trẻ. Thiếu giáo dục có thể gây ra suy giảm tiềm năng của trẻ, tạo ra sự bất công và gây ra hậu quả đáng tiếc trong cuộc sống của họ.

Những hành động này không chỉ gây tổn thương về thể chất và tinh thần cho các thành viên gia đình, mà còn gây ra những hậu quả xã hội lớn. Chúng ta cần chấm dứt hành vi bạo lực gia đình và thúc đẩy tình yêu thương, tôn trọng và chăm sóc cho những người xung quanh chúng ta. Nói tóm lại, chồng bỏ mặc, không chăm sóc vợ lúc mang thai được coi là hành vi bạo lực gia đình.

2. Nếu ly hôn khi vợ mang thai mà chồng không chăm sóc thì có coi là bạo lực gia đình?

Cũng tại Điều 3 Luật Phòng, chống bạo lực gia đình năm 2022 thì các hành vi nêu trên áp dụng cho các mối quan hệ gia đình và hôn nhân phức tạp. Điều này bao gồm người đã ly hôn, người sống chung như vợ chồng mà không có hôn ước chính thức, cũng như người có mối quan hệ cha mẹ, con cái, anh chị em với nhau. Thậm chí, hành vi này còn bao hàm các trường hợp mối quan hệ gia đình nuôi dưỡng, khi người lớn từng đóng vai trò cha mẹ nuôi đối với con nuôi. Tất cả những trường hợp này đều nằm trong phạm vi của hành vi bạo lực gia đình, theo đúng quy định của Chính phủ. Điều này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc bảo vệ tất cả các thành viên trong gia đình, bất kể hình thức quan hệ gia đình hoặc hôn nhân của họ. Bằng cách này, chúng ta thể hiện sự cam kết đối với việc ngăn chặn và đối phó với bạo lực gia đình, bảo đảm môi trường gia đình lành mạnh và an toàn.

Theo quy định nêu trên, hành vi bạo lực gia đình không giới hạn trong việc áp dụng cho những gia đình hiện đang sống chung, mà còn áp dụng cho những trường hợp mối quan hệ gia đình phức tạp. Cụ thể, điều này bao gồm người đã ly hôn, nơi mối quan hệ trước đây đã chấm dứt bằng văn bản hoặc thông qua quyết định tòa án. Bằng cách định rõ rằng hành vi bạo lực gia đình cũng bao gồm trường hợp này, quy định này thể hiện sự nhạy bén của Chính phủ trong việc đảm bảo bất kỳ sự xâm phạm nào vào sự an toàn và tôn trọng của người khác, kể cả trong bối cảnh hôn nhân đã tan vỡ. Điều này đồng nghĩa với việc đánh dấu tầm quan trọng của việc ngăn chặn bạo lực gia đình và bảo vệ mọi người khỏi các tình huống nguy hiểm và tổn thương.

Thực tế, khi hai người đã ly hôn và một trong họ đối diện với tình trạng mang thai, hành vi chồng bỏ mặc và không chăm sóc cho vợ là một biểu hiện rõ ràng của bạo lực gia đình, theo quy định của Chính phủ. Việc này bất kể tình cảm và hôn nhân đã kết thúc, vẫn không thay đổi sự trách nhiệm đạo đức và pháp lý đối với việc chăm sóc và bảo vệ sức khỏe của người mang thai. Điều này đặt ra một thông điệp quan trọng rằng bạo lực gia đình không thể được xem xét dựa trên tình trạng hôn nhân, mà là về việc bảo vệ quyền và sự an toàn của mọi người trong gia đình. Chính phủ đặt ra quy định này để đảm bảo rằng không có ai trong xã hội phải chịu đựng bạo lực gia đình và rằng mọi người đều được đối xử với sự tôn trọng và chăm sóc mà họ xứng đáng.

3. Không chăm sóc lúc vợ đang mang thai vị phạt thế nào?

Theo quy định tại Điều 53 Nghị định 144/2021/NĐ-CP thì hành vi hành hạ và ngược đãi thành viên gia đình rơi vào một loạt hành vi đáng lên án, và để đảm bảo sự tôn trọng và an toàn của gia đình, Chính phủ đã quy định các biện pháp hình phạt và khắc phục hậu quả như sau:

- Để đảm bảo sự an toàn và tôn trọng của thành viên trong gia đình, quy định này thiết lập một hệ thống hình phạt tài chính cho những hành vi hành hạ và ngược đãi. Hành vi này bao gồm:

+ Đối xử tồi tệ và tra tấn: Đây là việc người thực hiện hành vi hành hạ cưỡng ép thành viên gia đình phải chịu đói, khát, lạnh lẽo, phải mặc áo quần rách rưới hoặc không có cơ hội bảo đảm vệ sinh cá nhân đúng cách. Những hành động này không chỉ gây hại về mặt vật lý mà còn ảnh hưởng đến tâm lý và sức khỏe tinh thần của nạn nhân.

+ Bỏ mặc và không chăm sóc: Quy định này đặt ra rằng hành vi bỏ mặc và không chăm sóc thành viên gia đình, đặc biệt là những người yếu đuối như người cao tuổi, người khuyết tật, phụ nữ mang thai và phụ nữ đang nuôi con nhỏ, là một hành vi đáng lên án. Nó tạo ra nguy cơ nghiêm trọng về sức khỏe và sự phát triển của họ và không thể được chấp nhận.

+ Những hình phạt tài chính nêu trên từ 10.000.000 đồng đến 20.000.000 đồng không chỉ mang tính chất trừng phạt mà còn nhắc nhở về trách nhiệm đạo đức đối với việc bảo vệ quyền lợi của gia đình và các thành viên trong đó.

- Biện pháp khắc phục hậu quả: Nếu nạn nhân yêu cầu, người vi phạm phải buộc phải xin lỗi công khai. Hành động này không chỉ là sự thừa nhận và đền bù cho hành vi sai trái mà còn có ý nghĩa tạo điều kiện cho sự tái thiết mối quan hệ gia đình và khôi phục lòng tin trong gia đình.

Kết hợp với quy định tại Điều 4 Nghị định 144/2021/NĐ-CP thì trong trường hợp chồng không chỉ bỏ mặc mà còn không chăm sóc cho vợ đang mang thai, việc này không chỉ là một vi phạm hành chính nghiêm trọng mà còn là một hành vi đáng lên án. Chính phủ đã quy định một khoản phạt tài chính nghiêm trọng, trong khoảng từ 10.000.000 đồng đến 20.000.000 đồng, để áp dụng đối với những người thực hiện hành vi này.

Bên cạnh việc áp dụng biện pháp phạt, người chồng còn có trách nhiệm xin lỗi công khai trước công chúng nếu vợ của họ yêu cầu. Hành động này không chỉ là sự thừa nhận và đền bù cho hành vi sai trái, mà còn có ý nghĩa tạo điều kiện cho sự tái thiết mối quan hệ gia đình và khôi phục lòng tin trong gia đình. Nó tôn vinh giá trị của việc chấm dứt bạo lực gia đình và thúc đẩy sự thay đổi tích cực trong môi trường gia đình, nơi mọi người được đối xử với tôn trọng và yêu thương. Điều này thể hiện cam kết của Chính phủ đối với bảo vệ quyền và sự an toàn của mọi thành viên trong gia đình.

Còn khúc mắc, liên hệ 1900.868644 hoặc gửi email tới: [email protected] để được hỗ trợ. Xin cảm ơn.