Những bệnh thuộc diện không nhận vào dân quân thường trực

Những bệnh thuộc diện không nhận vào dân quân thường trực. Theo dõi nội dung bài viết sau đây để có thêm thông tin chi tiết nhất

1. Danh mục bệnh thuộc diện không nhận vào dân quân thường trực 

Căn cứ dựa theo quy định tại Mục II phụ lục 1 Phân loại sức khỏe theo thể lực và bệnh tật ban hành kèm theo Thông tư liên tịch 16/2016/TTLT-BYT-BQP thì có quy định như sau về danh mục bệnh thuộc diện không nhận vào dân quân thường trực

STTTên bệnhMã bệnh ICD 10
 

Tâm thần:

- Tâm thần phân liệt

- Rối loạn loại phân liệt

- Rối loạn hoang tưởng dai dẳng

- Rối loạn loạn thần cấp và nhất thời

- Rối loạn hoang tưởng cảm ứng

- Rối loạn phân liệt cảm xúc

- Rối loạn loạn thần không thực tổn khác

- Loạn thần không thực tổn không biệt định

( F20- F29) 
2Động kinh G40
3Bệnh ParkinsonG20
4Mù một mắtH54.4
5 ĐiếcH90
6Di chứng do lao xương, khớpB90.2
7Di chứng do phongB92
8

Các bệnh lý ác tính

- Nhóm bệnh u ác tính

- Nhóm bệnh u tân sinh tại chỗ

- Bệnh đa hồng cầu

- Hội chứng loạn sản tuỷ xương

- U tân sinh khác không chắc chắn hoặc không biết sinh chất của mô ulympho, mô tạo huyết và mô liên quan

C00 đến C97; D00 đến D09; D45-D47
9

Người nhiễm HIV

- Nhiễm trùng và ký sinh trùng trên người nhiễm HIV

- U ác tính trên người nhiễm HIV

- Bệnh HIV dẫn đến các bệnh xác định khác

- Bệnh HIV dẫn đến bệnh lý khác

- Bệnh do HIV không xác định

B20 đến B24, Z21
10Người khuyết tật mức độ đặc biệt nặng và nặng 

Như vậy thì danh mục bệnh trên là những danh mục bệnh thuộc diện không gọi đi dân quân thường trực theo quy định pháp luật. Quy định danh mục bệnh thuộc diện không gọi đi dân quân thường trực có thể được xem xét và thiết lập để đảm bảo rằng những người có các vấn đề sức khỏe cụ thể không bị gọi đi phục vụ trong dân quân thường trực. Việc quy định danh mục bệnh thuộc diện không gọi đi dân quân thường trực như sau:

+ Khả năng phục vụ và an toàn: Những người có các vấn đề sức khỏe nặng có thể không đủ khả năng hoặc an toàn để tham gia vào các hoạt động quân sự. Điều này có thể bao gồm những người có các bệnh lý nặng, tình trạng tâm thần khó kiểm soát, hoặc các tình trạng y tế khác có thể làm giảm hiệu suất hoặc tăng nguy cơ cho bản thân và đồng đội.

+ Duy trì khả năng chiến đấu và nhiệm vụ quân sự: Dân quân thường trực được triệu tập để tham gia vào các nhiệm vụ quân sự và có thể cần duy trì sức khỏe và khả năng chiến đấu tốt để thực hiện các nhiệm vụ của họ. Những người có vấn đề sức khỏe có thể không thích hợp cho những nhiệm vụ này. Việc đánh giá sức khỏe và khả năng chiến đấu là một phần quan trọng của quá trình triệu tập và đặt điều kiện cần thiết để đảm bảo rằng những người tham gia dân quân thường trực có thể thực hiện nhiệm vụ của họ một cách an toàn và hiệu quả. Trong môi trường quân sự, an toàn của bản thân và đồng đội là ưu tiên hàng đầu. Những người có vấn đề sức khỏe nếu tham gia vào các nhiệm vụ chiến đấu có thể tăng nguy cơ cho bản thân và gây rủi ro cho đồng đội.

+ Quản lý tài nguyên y tế: Để duy trì sức khỏe của người phục vụ trong quân đội, quốc gia cần quản lý tài nguyên y tế một cách hiệu quả. Việc loại trừ những người có vấn đề sức khỏe nặng khỏi dịch vụ quân sự có thể giúp giảm áp lực lên hệ thống y tế và tài nguyên y tế.

+ Chính sách bảo hiểm quân sự: Chính sách bảo hiểm quân sự thường có thể yêu cầu đánh giá sức khỏe và loại trừ những người có bệnh lý nặng khỏi các nhiệm vụ quân sự, để giảm rủi ro và chi phí bảo hiểm.

Quyết định về danh mục bệnh thuộc diện không gọi đi dân quân thường trực thường dựa trên sự đánh giá của các chuyên gia y tế và theo các quy định của quốc gia cụ thể.

2. Dân quân thường trực hoàn thành nghĩa vụ quân sự tại ngũ được hưởng trợ cấp một lần bao nhiêu?

Căn cứ dựa theo quy định tại Điều 12 Nghị định 72/2020/NĐ-CP có quy định về định mức bảo trợ tiền ăn đối với dân quân thường trực như sau:

Mức trợ cấp cơ bản: Mức trợ cấp một lần cho dân quân thường trực được xác định là 2.980.000 đồng mỗi năm phục vụ trong đơn vị dân quân thường trực.

Xác định mức trợ cấp khi có thời gian phục vụ không đầy đủ 1 năm:

-Dưới 01 tháng: Không được hưởng trợ cấp.

-Từ 01 tháng đến 06 tháng: Được hưởng trợ cấp là 1.490.000 đồng.

-Từ 07 tháng đến 11 tháng: Được hưởng trợ cấp là 2.980.000 đồng.

Ví dụ, nếu một dân quân thường trực phục vụ trong 8 tháng, họ sẽ được hưởng trợ cấp một lần là 2.980.000 đồng, do nằm trong khoảng từ 07 tháng đến 11 tháng.

Mục tiêu của việc xác định mức trợ cấp theo thời gian là để tính toán công bằng theo thời gian thực tế mà dân quân thường trực đã phục vụ trong đơn vị.

Mức hưởng các chế độ, chính sách về bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế như hạ sĩ quan, binh sĩ Quân đội nhân dân Việt Nam đang tại ngũ theo quy định của pháp luật về bảo hiểm xã hội, bảo hiểm y tế. Tiêu chuẩn vật chất hậu cần như hạ sĩ quan, binh sĩ Quân đội nhân dân Việt Nam đang tại ngũ.

Theo đó, mức trợ cấp một lần cho dân quân thường trực được công nhận hoàn thành nghĩa vụ quân sự tại ngũ cứ mỗi năm phục vụ trong đơn vị dân quân thường trực được trợ cấp bằng 2.980.000 đồng.

3. Tại sao không nhận người nhiễm HIV vào dân quân thường trực? 

Việc quyết định có chấp nhận hay không chấp nhận người nhiễm HIV vào dân quân thường trực phụ thuộc vào nhiều yếu tố, bao gồm cả quy định pháp luật, chính sách quốc gia, và quyết định của cơ quan quản lý. Dưới đây là một số lý do mà một số quốc gia hoặc tổ chức có thể áp dụng để giới hạn việc tuyển dụng người nhiễm HIV vào lực lượng quân sự:

Quy định pháp luật: Một số quốc gia có các quy định pháp luật cụ thể về việc tuyển dụng người nhiễm HIV trong các lực lượng vũ trang. Có thể có những hạn chế đặc biệt hoặc cấm đối với những người có các bệnh truyền nhiễm như HIV.

Khả năng phục vụ và an toàn: Trong môi trường quân sự, đặt ra yêu cầu về sức khỏe và khả năng phục vụ có thể cao hơn so với một số ngành công việc khác. Một số nước có thể xem xét khả năng của người nhiễm HIV để đảm bảo rằng họ có thể hoàn thành nhiệm vụ mà không ảnh hưởng đến bản thân hoặc đồng đội. Quân đội đặt ra yêu cầu cao về khả năng thực hiện nhiệm vụ, đặc biệt là trong những tình huống chiến tranh hoặc tình trạng khẩn cấp. Người nhiễm HIV cần có khả năng hoàn thành nhiệm vụ mà không gặp các vấn đề sức khỏe nghiêm trọng có thể ảnh hưởng đến khả năng làm việc hiệu quả. Những người này thì thông thường sẽ có sức khỏe yếu hơn so với những cá nhân khác. 

Lo ngại về y tế công cộng: Có thể có lo ngại về việc sự hiện diện của người nhiễm HIV trong quân đội có thể tăng nguy cơ lây nhiễm trong cộng đồng quân sự. Điều này là một trong những lo ngại thường gặp khi xem xét việc cho phép người nhiễm HIV tham gia vào lực lượng quân sự. Lo ngại này có thể bắt nguồn từ một số quan điểm nhất định về nguy cơ lây nhiễm HIV trong môi trường quân sự. Trong quân đội, có nhiều hoạt động và tình huống mà sự giao tiếp gần gũi là không thể tránh khỏi, chẳng hạn như trong các đơn vị lực lượng đặc biệt hoặc trong điều kiện sống chung. Lo ngại là người nhiễm HIV có thể truyền nhiễm cho những người khác trong quân đội thông qua các hoạt động hàng ngày bởi lẽ rèn luyện quân đội thì có thể xảy ra tình trạng bị thương mà HIV thì có thể lây nhiễm thông qua vết thương hở. Một số quan điểm cho rằng sự hiện diện của người nhiễm HIV trong quân đội có thể tăng nguy cơ lây nhiễm trong cộng đồng quân sự, đặc biệt là nếu không có các biện pháp kiểm soát và giáo dục hiệu quả. Theo đó thì đối tượng này thuộc vào đối tượng không thuộc diện nhận vào dân quân.

Vui lòng liên hệ với chúng tôi thông qua số điện thoại của tổng đài tư vấn 1900.868644 hoặc qua địa chỉ email [email protected]