Hiếp dâm tập thể làm nạn nhân tự tử có bị tử hình hay không?

Rất nhiều người nhầm lẫn giữa các khái niệm hiếp dâm, cưỡng dâm, dâm ô và giao cấu. Hành vi hiếp dâm tập thể làm nạn nhân tự tử có bị tử hình hay không? Cùng tham khảo nội dung chi tiết trong bài viết dưới đây:

1. Hành vi hiếp dâm được hiểu là như thế nào?

Hiếp dâm, theo quy định của Bộ luật Hình sự năm 2015 được sửa đổi, bổ sung năm 2017, được định nghĩa là một hành vi phạm tội nghiêm trọng, đòi hỏi sự xâm phạm vào quyền tự do và toàn vẹn cơ địa của người khác một cách không tôn trọng. Theo đó, có ba điều kiện cụ thể mà hành vi này có thể được xác định:

Thứ nhất, nếu người thực hiện sử dụng vũ lực hoặc đe dọa bằng vũ lực để buộc nạn nhân tham gia vào hành động quan hệ tình dục mà họ không đồng ý. Điều này bao gồm sự áp đặt bằng cách sử dụng sức mạnh vô lý, khó chịu và đe dọa tính mạng.

Thứ hai, nếu hành vi hiếp dâm diễn ra khi nạn nhân đang trong tình trạng không tự vệ được. Điều này có thể bao gồm những tình huống như nạn nhân đang trong tình trạng say rượu hoặc vô thức do các tác động khác khiến họ không thể tự bảo vệ mình.

Thứ ba, nếu người thực hiện tận dụng tình huống này bằng các thủ đoạn khác mà không cần sử dụng vũ lực trực tiếp. Điều này có thể bao gồm việc lừa dối, xâm nhập vào không gian cá nhân của nạn nhân, hay thậm chí sử dụng các phương tiện khác nhau để bắt buộc nạn nhân tham gia vào hành vi tình dục.

Tất cả những điều kiện này đều nhấn mạnh sự vi phạm nghiêm trọng đối với quyền tự do và sự toàn vẹn của người bị hiếp dâm. Hiếp dâm không chỉ là một hành vi đồng ý không đúng đắn mà còn là một hành vi phạm tội nếu nó không tuân thủ theo quy định của pháp luật. Điều này làm nổi bật tầm quan trọng của việc bảo vệ và tôn trọng quyền lực cá nhân trong xã hội.

2. Hành vi hiếp dâm tập thể khiến nạn nhân tử vong thì có bị tử hình không?

Theo quy định của Điều 141 Bộ luật Hình sự 2015, được sửa đổi bởi khoản 23 Điều 1 Luật sửa đổi Bộ luật Hình sự 2017 về tội hiếp dâm, mức hình phạt cho tội hiếp dâm tập thể được xác định theo nhiều yếu tố, bao gồm sự ác độc của hành vi, tổ chức có hay không, sức ảnh hưởng lớn đến nạn nhân, và số lượng người tham gia trong tội ác. Mức hình phạt có thể từ 07 năm đến 15 năm tù đối với những trường hợp có sự tổ chức, đối với người mà thủ phạm có trách nhiệm chăm sóc, giáo dục, hoặc nhiều người tham gia hiếp một người.

Trong trường hợp nghiêm trọng hơn, như gây thương tích nặng, làm nạn nhân chết hoặc tự tử, thì mức hình phạt có thể là từ 12 năm đến 20 năm tù hoặc thậm chí là tù chung thân. Việc biết mình bị nhiễm HIV mà vẫn tiếp tục phạm tội cũng là một yếu tố gia tăng mức hình phạt.

Trong mối quan hệ với trường hợp nạn nhân tự tử sau khi bị hiếp dâm tập thể, người phạm tội có thể phải chịu trách nhiệm hình phạt theo quy định tại khoản 3 Điều 141 Bộ luật Hình sự. Mức hình phạt từ 12 năm đến 20 năm tù hoặc thậm chí là tù chung thân có thể áp dụng, đặc biệt nếu tình huống gây tổn thương cơ thể nạn nhân lớn và tỷ lệ tổn thương vượt quá 61%.

Tuy nhiên, theo quy định cụ thể, mức án tử hình không được áp dụng trong trường hợp hiếp dâm tập thể, ngay cả khi nạn nhân tự tử. Mức hình phạt cao nhất vẫn là tù chung thân theo quy định tại khoản 3 Điều 141 Bộ luật Hình sự. Ngoài ra, người phạm tội cũng có thể bị cấm đảm nhiệm chức vụ, cấm hành nghề hoặc làm công việc nhất định trong khoảng thời gian từ 01 năm đến 05 năm, là biện pháp trừng phạt và ngăn chặn hành vi tái phạm

Như vậy, người phạm tội hiếp dâm tập thể dẫn đến nạn nhân tự tử có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự với mức tù chung thân hoặc tử hình (trong trường hợp nạn nhân là người dưới 16 tuổi) thuộc tội phạm đặc biệt nghiêm trọng nên thời hiệu truy cứu trách nhiệm hình sự là 20 năm.

3. Thời hiệu truy cứu trách nhiệm hình sự đối với hành vi hiếp dâm tập thể

 Theo quy định của Điều 9 Bộ luật Hình sự 2015, được sửa đổi bởi Điều 1 Luật sửa đổi Bộ luật Hình sự 2017 về phân loại tội phạm, tội hiếp dâm tập thể dẫn đến nạn nhân tự tử được xem xét dưới góc độ tính chất và mức độ nguy hiểm cho xã hội. Theo đó, đây thuộc vào loại tội phạm đặc biệt nghiêm trọng, và mức hình phạt cao nhất có thể áp dụng là từ trên 15 năm tù đến 20 năm tù, tù chung thân hoặc tử hình.

Tính chất nghiêm trọng của tội phạm này không chỉ phản ánh trong mức hình phạt mà còn thể hiện qua thời hiệu truy cứu trách nhiệm hình sự. Theo Điều 27 Bộ luật Hình sự 2015, thời hiệu truy cứu trách nhiệm hình sự đối với tội hiếp dâm tập thể được quy định là 20 năm.

Thời hiệu truy cứu trách nhiệm hình sự cho tội phạm đặc biệt nghiêm trọng như tội hiếp dâm tập thể dẫn đến nạn nhân tự tử là một biện pháp quan trọng nhằm đảm bảo rằng người phạm tội sẽ không thoát khỏi trách nhiệm của họ sau một khoảng thời gian quy định. Trong trường hợp đặc biệt nghiêm trọng, thời hiệu này lên đến 20 năm, cho thấy tầm quan trọng của việc xử lý nghiêm những vụ án như vậy và đảm bảo công bằng cho nạn nhân.

Ngoài ra, Điều 27 Bộ luật Hình sự cũng quy định rằng thời hiệu truy cứu trách nhiệm hình sự sẽ bắt đầu tính từ ngày tội phạm được thực hiện. Nếu trong thời hạn quy định, người phạm tội tiếp tục phạm tội mới mà có mức hình phạt cao hơn 01 năm tù, thì thời hiệu truy cứu trách nhiệm hình sự đối với tội cũ sẽ được tính lại từ ngày thực hiện hành vi phạm tội mới.

Tóm lại, thời hiệu truy cứu trách nhiệm hình sự lâu dài trong trường hợp tội hiếp dâm tập thể dẫn đến nạn nhân tự tử là một biện pháp chặt chẽ để đảm bảo rằng người phạm tội phải chịu trách nhiệm đầy đủ và xứng đáng với hành vi phạm tội nghiêm trọng của họ

4. Cơ quan có thẩm quyền điều tra nhóm đối tượng hiếp dâm tập thể

Trong việc xác định cơ quan có thẩm quyền điều tra nhóm đối tượng hiếp dâm tập thể dẫn đến nạn nhân tự tử, chúng ta cần xem xét các quy định của Bộ luật Tố tụng hình sự 2015. Theo Điều 268 của Bộ luật này, thẩm quyền xét xử của Tòa án được quy định chi tiết, đặc biệt là về các vụ án hình sự liên quan đến tội phạm nghiêm trọng.

Theo đó, Tòa án nhân dân cấp huyện và Tòa án quân sự khu vực thường xét xử sơ thẩm những vụ án hình sự về tội phạm ít nghiêm trọng, tội phạm nghiêm trọng và tội phạm rất nghiêm trọng, trừ những trường hợp đặc biệt như xâm phạm an ninh quốc gia, phá hoại hoà bình, tội phạm chiến tranh, và các tội phạm khác quy định tại các điều 123, 125, 126, 227, 277, 278, 279, 280, 282, 283, 284, 286, 287, 288, 337, 368, 369, 370, 371, 399 và 400 của Bộ luật hình sự.

Tùy thuộc vào tính chất và mức độ nghiêm trọng của vụ án, thẩm quyền xét xử sơ thẩm có thể thuộc về Tòa án nhân dân cấp tỉnh và Tòa án quân sự cấp quân khu. Đặc biệt, nếu vụ án liên quan đến những tình tiết phức tạp, khó đánh giá, hoặc liên quan đến nhiều cấp, nhiều ngành; và nếu bị cáo là Thẩm phán, Kiểm sát viên, Điều tra viên, cán bộ lãnh đạo chủ chốt ở huyện, quận, thị xã, thành phố thuộc tỉnh, thành phố thuộc trực thuộc trung ương, người có chức sắc trong tôn giáo hoặc có uy tín cao trong dân tộc ít người, thì Tòa án cấp tỉnh và Tòa án quân sự cấp quân khu sẽ có thẩm quyền xử lý vụ án.

Điều quan trọng là xác định thẩm quyền điều tra, và theo Điều 163 Bộ luật Tố tụng hình sự, việc này được phân cấp như sau: Cơ quan điều tra cấp huyện, Cơ quan điều tra quân sự khu vực, Cơ quan điều tra cấp tỉnh, và Cơ quan điều tra quân sự cấp quân khu. Trong trường hợp hiếp dâm tập thể dẫn đến nạn nhân tự tử, với tính chất đặc biệt nghiêm trọng của tội phạm, cơ quan điều tra cấp tỉnh có thể là cơ quan chịu trách nhiệm chính.

Tuy nhiên, cần lưu ý rằng nếu người phạm tội là những đối tượng thuộc quân đội, thì thẩm quyền điều tra sẽ nằm trong tay Cơ quan điều tra quân sự cấp quân khu. Điều này nhấn mạnh sự phức tạp và đặc biệt của vụ án, đồng thời đảm bảo rằng các cơ quan có thẩm quyền cao cấp sẽ chịu trách nhiệm điều tra và xử lý một cách công bằng và hiệu quả

Liên hệ hotline 1900.868644 hoặc email: [email protected] để được tư vấn