1. Người thân được yêu cầu tòa án tuyên bố mất tích với người đi biệt tích hơn 03 năm?
Theo quy định tại Điều 68 Bộ luật Dân sự 2015 thì khi một cá nhân đã biệt tích suốt khoảng thời gian kéo dài hơn hai năm, dù đã tiến hành đầy đủ các biện pháp thông báo và thực hiện theo quy định của pháp luật về tố tụng dân sự, nhưng vẫn chẳng có bất kỳ thông tin xác thực nào về tình trạng sống hay đã mất của người đó, theo yêu cầu của bên có quyền và lợi ích liên quan, Tòa án có thể đưa ra quyết định tuyên bố người đó mất tích. Trong trường hợp này, việc xác nhận mất tích không chỉ là một quá trình pháp lý thông thường mà còn là một quyết định mang tính nhân quyền, đảm bảo rằng quyền và lợi ích của bên liên quan được bảo vệ và giữ vững trong bối cảnh không có thông tin chính xác về tình hình của người biệt tích.
Thời kỳ hai năm được tính từ thời điểm có thông tin cuối cùng về người liên quan, và nếu không thể xác định chính xác ngày này, thì thời hạn sẽ bắt đầu từ ngày đầu tiên của tháng tiếp theo tháng cuối cùng mà có tin tức. Trong trường hợp không xác định được cả ngày và tháng của thông tin cuối cùng, thì thời hạn này sẽ bắt đầu từ ngày đầu tiên của năm tiếp theo năm cuối cùng mà có tin tức.
Điều này nhấn mạnh sự cẩn trọng trong việc xác định thời điểm chính xác của thông tin cuối cùng, đồng thời cung cấp sự linh hoạt để tính toán thời hạn trong trường hợp không rõ ràng. Quy định này không chỉ tăng cường tính chính xác của quy trình pháp lý mà còn giữ cho quyền lợi và quyền tự do của bên liên quan được bảo vệ đúng đắn. Theo quy định, khi một cá nhân đã biệt tích trong khoảng thời gian lớn hơn 03 năm, người thân có quyền đề nghị Tòa án tuyên bố mất tích, miễn là họ đã thực hiện đầy đủ các biện pháp thông báo và tìm kiếm theo quy định của pháp luật, nhưng vẫn chưa thu được thông tin xác thực về tình trạng sống hay mất của người đó.
Tuy nhiên, trong trường hợp người biệt tích mà những người thân và liên quan chưa thực hiện bất kỳ biện pháp thông báo hoặc tìm kiếm nào, thì quyền yêu cầu Tòa án tuyên bố mất tích sẽ không được áp dụng. Điều này nhấn mạnh tầm quan trọng của việc thực hiện các biện pháp hợp lý để đảm bảo rằng quy trình pháp lý diễn ra một cách công bằng và được thực hiện dựa trên cơ sở thông tin đầy đủ và chính xác.
2. Quản lý tài sản của người đi biệt tích hơn 03 năm đã bị Tòa án tuyên bố mất tích
Tại Điều 69 Bộ luật Dân sự 2015 thì việc quản lý tài sản của người được tuyên bố mất tích đang đặt ra trách nhiệm và quyền lợi đặc biệt cho người đang giữ quản lý tại địa điểm cư trú theo quy định tại Điều 65 của Bộ luật. Trong trường hợp Tòa án đã tuyên bố mất tích của người đó, người quản lý tiếp tục đảm nhận trách nhiệm quan trọng này và được quyền hạn theo những quy định chi tiết tại Điều 66 và Điều 67 của Bộ luật. Quản lý tài sản không chỉ là một trách nhiệm về mặt pháp lý mà còn là một vai trò chịu trách nhiệm trong việc duy trì và bảo vệ tài sản của người mất tích. Quy định rõ ràng về quyền và nghĩa vụ của người quản lý giúp đảm bảo rằng quá trình này diễn ra đúng đắn và công bằng, bảo vệ cả quyền lợi của người mất tích và người quản lý tài sản.
Trong trường hợp Tòa án quyết định giải quyết vụ ly hôn cho vợ hoặc chồng của người được tuyên bố mất tích, việc quản lý tài sản của người mất tích trở nên trọng đại và được thực hiện theo các quy định cụ thể. Theo đó, tài sản này sẽ được giao cho con thành niên hoặc cha, mẹ của người mất tích để quản lý. Trong trường hợp không có con thành niên, cha, mẹ, thì quyền quản lý sẽ được chuyển giao cho người thân thích của người mất tích. Nếu không có người thân thích nào thích hợp, Tòa án sẽ tiến hành chỉ định một người khác để quản lý tài sản này.
Quy trình này không chỉ đảm bảo sự công bằng và minh bạch trong việc quản lý tài sản mà còn tôn trọng quyền lợi và nhu cầu của những người liên quan đến người mất tích. Điều này thể hiện sự linh hoạt và sáng tạo trong việc xử lý các tình huống phức tạp, đồng thời bảo vệ đúng đắn quyền và lợi ích của những người liên quan trong quá trình ly hôn và quản lý tài sản. Theo các quy định chi tiết từng tình huống cụ thể, quá trình quản lý tài sản của người được tuyên bố mất tích trở nên phức tạp và đòi hỏi sự linh hoạt để đảm bảo tính công bằng và hiệu quả.
- Nếu đã có người được ủy quyền trước đó để quản lý tài sản của người mất tích, họ sẽ tiếp tục giữ trách nhiệm này. Việc này không chỉ tôn trọng quyền và lợi ích của người được ủy quyền mà còn đảm bảo sự liên tục và ổn định trong quản lý tài sản.
- Trong trường hợp có sở hữu chung với người mất tích, chủ sở hữu còn lại sẽ tiếp tục quản lý tài sản. Điều này làm cho quy trình trở nên minh bạch và tránh được những tranh cãi về quyền sở hữu.
- Nếu vợ hoặc chồng của người mất tích có khả năng và ý chí quản lý tài sản, họ sẽ được ưu tiên. Điều này phản ánh sự tôn trọng đối với mối quan hệ hôn nhân và đồng thời đảm bảo rằng người mất tích vẫn được kéo vào quá trình quản lý tài sản.
- Trong trường hợp ly hôn, việc giao tài sản cho con thành niên hoặc cha, mẹ của người mất tích không chỉ là một biện pháp bảo vệ quyền lợi của họ mà còn là một cách để duy trì ổn định trong gia đình.
Tất cả các quy định này nhằm mục đích đảm bảo rằng quản lý tài sản không chỉ tuân thủ các quy tắc pháp lý mà còn đáp ứng đúng nhu cầu và tình hình cụ thể của mỗi trường hợp. Sự minh bạch và sự tôn trọng đối với quyền lợi của mọi bên liên quan đều được đặt lên hàng đầu trong quá trình này.
3. Đi biệt tích hơn 03 năm đã bị Tòa án tuyên bố mất tích mà trở về được yêu cầu Tòa án hủy bỏ tuyên bố mất tích?
Điều 70 Bộ luật Dân sự 2015 quy định về việc hủy bỏ tuyên bố mất tích như sau:
- Trong trường hợp người bị tuyên bố mất tích tái xuất hiện hoặc có tin tức xác thực về sự sống sót của họ, Tòa án, theo đề nghị của chính người đó hoặc người có quyền lợi liên quan, sẽ ban hành quyết định hủy bỏ quyết định tuyên bố mất tích. Điều này đảm bảo sự công bằng và chính xác trong các quyết định pháp lý liên quan đến tình trạng của người bị tuyên bố mất tích.
- Người bị tuyên bố mất tích khi tái xuất hiện sẽ nhận lại tài sản, và quá trình này được thực hiện sau khi đã thanh toán đầy đủ chi phí quản lý cho người quản lý tài sản. Điều này giữ cho quy trình hoàn trả tài sản được thực hiện một cách công bằng và minh bạch.
- Trong trường hợp vợ hoặc chồng đã ly hôn với người bị tuyên bố mất tích, ngay cả khi người đó tái xuất hiện hoặc có tin tức xác thực về sự sống sót, quyết định ly hôn vẫn giữ nguyên hiệu lực pháp luật. Điều này giúp duy trì tính ổn định và công bằng trong các vấn đề pháp lý liên quan đến mối quan hệ hôn nhân.
- Quyết định của Tòa án hủy bỏ quyết định tuyên bố mất tích cần được chuyển đến Ủy ban nhân dân cấp xã nơi cư trú của người bị tuyên bố mất tích để được ghi chú theo quy định của pháp luật về hộ tịch. Điều này đảm bảo rằng thông tin liên quan được cập nhật đúng đắn trong hệ thống chính thức và đáng tin cậy của quốc gia.
Trong tình huống khi một người đã vắng mặt hơn 03 năm và đã bị Tòa án tuyên bố mất tích, nhưng sau đó người đó xuất hiện trở lại, quy trình pháp lý trở nên phức tạp hơn. Người bị tuyên bố mất tích, tự mình hoặc theo yêu cầu của bất kỳ bên liên quan nào, có quyền đề xuất Tòa án hủy bỏ quyết định tuyên bố mất tích.
Điều này là quyết định quan trọng, không chỉ để sửa chữa một quyết định trước đó, mà còn để khôi phục lại quyền lợi và trạng thái pháp lý chính xác của người đó. Quá trình này đòi hỏi sự minh bạch và chính xác, nhằm đảm bảo rằng mọi bên liên quan đều được thông tin đầy đủ và có cơ hội để bảo vệ quyền lợi của mình. Sự linh hoạt trong việc xử lý những tình huống phức tạp như vậy là quan trọng để đảm bảo công bằng và tính hợp lý trong quá trình hủy bỏ tuyên bố mất tích.
Còn khúc mắc, liên hệ 1900.868644 hoặc gửi email tới: [email protected] để được hỗ trợ. Xin cảm ơn.